45-BÀI KINH PHÁP CÚ/ 6
hồi
còn nhỏ mới sanh ra cha mẹ cũng cho mình ăn thịt cá chứ đâu phải
không, chứ đâu phải mình thánh thiện liền, nhưng mà cái thời gian mình
đi tu cho tới bây giờ ăn chay rồi không biết ăn thịt heo là nó ra sao
nữa, phải không? Hổng biết cái miếng thịt bò và cái miếng thịt heo nó
khác làm sao mình cũng không hiểu nữa. Cái đầu nó quên như vậy đó,
thì nó quên như vậy tức là nó trắng trong cái đầu mình rồi chứ gì? Cái
tâm nó trắng rồi, cho nên nó không biết cái đó là cái gì. Còn bây
giờ nói đến miếng thịt bò các con biết miếng thịt bò nó sao không
các con biết, mà miếng thịt heo nó sao mà miếng thịt gà nó sao các
con biết. Còn như Thầy bây giờ, bởi vì mình không có ăn, thành ra mình
chẳng biết nó ra làm sao hết, các con hiểu điều đó không?
Cho
nên do cái chỗ tu của chúng ta nó làm thời gian sau nó cứ, à bây giờ
nó khởi ra cái miếng thịt heo thì mình nói cái này là ác pháp,
cái này là cái đau khổ của chúng sanh mày phải dẹp, chừng đó nó không
huân thêm nữa, thì từ đó lần lượt nó cứ mờ mờ dần đến năm năm mười
năm sau bắt đầu nó sạch hết. Thầy nói sạch hết là nó thanh tịnh
chứ gì, mà nó thanh tịnh thì tức là thành công rồi chứ gì đâu còn
cái gì nữa, muốn hồi nào thì nó làm hồi nấy chứ gì? Còn bây giờ
cái tâm của các con nó đen thui, Thầy nói thực sự nó đen như cái bàn
này mà bảo nó bay thì làm sao nó bay được trời ơi. Thầy nói thật
sự nó đâu phải đơn giản, nó đâu có dễ, phải không, các con hiểu không,
mà các con cứ huân thêm huân vô, trời ơi cái bàn này nó đã đen mà bây
giờ còn tô thêm nữa thì Thầy nói hết chỗ nói rồi còn gì? Biết chừng
nào mà cạo cho sạch ra được. Cho nên chúng ta tu hành chúng ta biết là
chúng ta, làm sao cho cái bàn này nó trắng trở lại chứ đừng có để
cho nó đen nữa. Còn bắt đầu mình cứ sơn lên lớp này, cứ sơn lên lớp
kia lớp hoài thì cái bàn này cạo lớp này ra rồi tới lớp khác, bây
giờ nó đóng một lớp dày như vậy cạo biết chừng nào cho rồi. Cho nên
hằng ngày mà các con nỗ lực các con thực hiện thì các con sẽ cạo
cái lớp sơn này, lớp này tới lớp khác, cạo hoài cạo riết cho nó
hoàn toàn sạch bóng ra, chừng đó các con hỏi đó, không biết sao mà
nói nữa. À bây giờ đâu có biết gì đâu?
Đó,
Thầy nói ở đây như Chính Trực, như Mật Hạnh, không có biết về phụ
nữ cái gì hết, giờ hỏi phụ nữ biết cái gì đâu mà nói. Thầy nói
thật sự, đâu có biết gì đâu, cho nên nó còn trắng, đừng có nhiễm nó,
mà nhiễm nó rồi thì ông nội trời đất ơi lột cái lớp da này đâu có
được dễ đâu, cái màng đen tối này đâu có dễ đâu? Cho nên vì vậy
chúng ta tu hành mà được sớm là quý lắm rồi, chúng ta dễ hơn cái
người mà mới tu, còn cái người mà nhiễm đời rồi tu. Như bây giờ Minh
Tông khó tu chứ không phải dễ đâu, tu phải nhiều gấp đôi mấy lần mấy
con, còn mấy con tu đúng. Còn mấy con tu sai là mấy con tập trung cứ
ức chế cái tâm của mình đâu có xả, mà không xả thì không có được. Bởi vì
Thầy nói ly dục ly ác pháp xả tâm Tứ Chánh cần ngăn ác diệt ác, có
bây nhiêu vậy thôi. Chúng ta ngồi chơi thanh thản, à đời mình giải thoát rồi,
bỏ hết rồi không còn gì nữa, hết
rồi, không còn nghĩ gì nữa hết thì đó là giải thoát. Cách thức
chúng ta thấy rất rõ, thấy mình giải thoát rất rõ trong từ cái ăn, từ
cái ngủ, từ những cái vật chất, từ cái gì bỏ sạch hết, không có
cái gì mà tốt đẹp với mình nữa hết, không có một cái gì đời này mà
quý báu nữa hết, chỉ còn một cái chỗ tâm thanh thản, an lạc và
vô sự này thôi, chúng ta sẽ chấp nhận nó và
chúng ta sẽ thực hiện được nó đến cuối cùng. Không có khó khăn, Thầy
nói không có khó khăn, sống ngồi chơi vậy cũng được, đi cũng được, à
đi tới đi lui hoặc này kia nọ. Mà tu
như vậy Thầy nói không bao giờ bị hôn trầm, còn chúng ta ngồi mà ức
chế tâm coi thử coi, ngồi mà ghìm cho nó đừng có vọng tưởng nó bị hôn
trầm, mà khi nó hết hôn trầm rồi thì nó đứt chừng ở chỗ đó, nó
không tiến vô mà nó tiến vô thì nó tiến vào những cái ác pháp. Bằng chứng như Minh
Tông, con thấy từ cái chỗ mà nó tiến vô, tới đó nó bị pháp tưởng
rồi bắt đầu nó kiến giải nó nói này nói kia nó nói tùm lum hết. Cho
nên đến khi mà nó gặp bạn bè nó nói đến khan cổ rồi cũng còn thích
nói nữa, nó bị lạc vào pháp rồi.
Cho nên do cái chỗ mà lạc vào pháp đó mà cứ nghĩ tưởng là mình sẽ thực hiện thần thông, cho nên ức chế để cho nó tịnh chỉ hơi thở để mà thực hiện

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét