44-BÀI KINH PHÁP CÚ/ 5
Đó,
đó là những cái mà chúng ta tu hành. Vì vậy mà cái người mà không
hiểu như vị thiền sư Ô Sào thiền sư đó, ngài không hiểu được cái lời
của Phật, ngài tưởng đó là cái câu nói rất khó làm. Nó cô đọng ở
trong cái bài kinh Pháp cú như vậy, lời ngắn gọn vậy, nhưng thật sự
ra nó làm được chứ không phải không
làm được. Nó làm được bằng cách chúng ta thấy đúng và ngay đó
chúng ta thấy kết quả có liền. Bởi vì Thầy nói rồi, khi mà các con tu
mà các con bị hôn trầm là các con đã tu sai. Các
con tu mà nghe nó mệt nhọc bết bát quá là sai. Người ta tu sao người
ta thoải mái người ta dễ chịu quá vậy. Bởi vì đời người ta không
còn lo lắng một cái gì hết, người ta không còn sợ đói sợ gì, người
ta không còn sợ con cái, không còn gì hết. Cho nên vì vậy mà người ta
giải thoát rồi. Đó là ngay đó là chúng ta đã thấy. Mà bây giờ cái
tâm của mình nó đã là tu rồi thì tức là bao nhiêu cái chuyện đời
nó dẹp ra hết rồi thì nó đâu còn là ác pháp, mà không còn ác pháp
thì nó là vô sự. Còn bây giờ mình đã tu rồi mà chuyện này lo,
chuyện kia lo như vậy là tu thì tu làm sao? Các con hiểu, đã lo là ác
pháp chứ sao. Rồi tính cái chuyện này, tính cái chuyện kia, tính
cái chuyện nọ. Trời ơi, ở đời mình hết có giao thiệp với mọi người
rồi, cắt đứt hết rồi, ly gia cắt ái hết rồi, cắt đứt hết không còn
nghĩ cái này kia, không còn đi đám cưới không còn đi đám ma. Còn cái
này mình tu rồi mà còn nghĩ đám cưới đám ma này kia hoặc là đi thăm
bệnh thăm này kia nữa thì cái chuyện đó là cái chuyện chuyện đời thôi
chứ đâu có phải là chuyện tu nữa. Các con thấy không? Cho nên mình
không có lo bạn bè này bạn bè kia, không có lo hoàn toàn, tất cả cái
đầu óc nó vô sự, nó trống rỗng, cho nên như vậy nó mới thanh tịnh
được cái tâm của mình.
Đó,
Thầy nói như thế này nè, bởi vì Thầy nói rất khó là tại vì chúng
ta hiện bây giờ mà chúng ta giữ được cái tâm tu hành đúng pháp vậy
đó, thời gian nó làm cho cái tâm của chúng ta nó rất sạch. Tại sao?
Tại vì từ khi mà chúng ta sanh ra đời thì chúng ta mang theo với một
cái nghiệp, cái nghiệp tức là cái thói quen của chúng ta, lớn lên tự
nhiên cái nghiệp đó nó phát triển theo cái tâm, cái bản năng, cái
khả năng, cái đặc tướng của mình, cái khả năng riêng của mình, mình
ham muốn cái gì đó thì nó hướng theo cái đó nó đi theo một hướng của nó.
Cho nên nó đã sẵn một cái tờ giấy của chúng ta là cái tờ giấy đã
nhuộm đen rồi, người nào cũng vậy, nhưng bây giờ nó đen chứ nó chưa
có đen luôn, rồi lúc bấy giờ chúng ta mới tô thêm, cho nên cái tờ giấy
đã đen rồi mà cứ tô thêm, tô hoài tô thêm, rồi bây giờ bắt đầu bảo
làm sao cho nó sạch.
Cũng như Thầy, từ nhỏ tới lớn Thầy tu hành Thầy không nhiễm. Thí dụ Thầy không nhiễm về cái này cái nọ cái kia, Thầy không nhiễm về phụ nữ, Thầy không nhiễm về tất cả hết, bây giờ hỏi Thầy Thầy có biết gì đâu, phải không, các con hiểu không. Như vậy là cái tờ giấy Thầy nó trắng, mặc dù đời trước Thầy có nhuộm nó mờ nó đen rồi, đời nay Thầy không tô thêm nữa, cho nên nó không đen, từ đó Thầy cố gắng Thầy lại xoá đi cái màng đen ở trong này. Cho nên hàng ngày Thầy giữ cái tâm của Thầy, cho nên vì vậy mà cái tâm Thầy càng ngày nó càng trong sạch ra. Nó trong sạch tức là cái tờ giấy mà nó nhuộm đen này nó bắt đầu nó sạch ra. Còn các con thì nhiễm thêm, nhiễm thêm bây giờ cái tờ giấy nó thâm, nó thâm đen rồi, nó thâm đen hơn Thầy. Bởi vì Thầy sanh ra tám chín tuổi Thầy đi tu rồi, cho nên Thầy không có nhiễm, cà phê thuốc lá rượu chè cái gì Thầy cũng không nhiễm, phụ nữ cái gì cũng không nhiễm hết. Cho nên bây giờ từ cái chỗ mà cái nghiệp của Thầy nó là cái tờ giấy, nó có màu lam lam ở trong đó rồi. Bây giờ Thầy cố gắng Thầy cứ ngày ngày Thầy cứ giữ tâm mình thì cái tờ giấy này bắt đầu nó sạch lần lần, trắng lại hết, còn mấy con thì cứ nhiễm thêm, ăn uống cái này cái kia. Bởi vì Thầy nói ăn rồi, bây giờ các con nghĩ như thế này nè, hôm đó tôi có ăn cái gì đó nó ngon quá, bây giờ mặc dù là không ăn, nhưng mà hồi tưởng nhớ lại thì nó cũng có nhớ cái đó. Có không? Mà có nhớ thì tức là nó dính ở trong cái này rồi, nó dính ở trong cái tâm của các con rồi, cho nên bây giờ các con mà nỗ lực thực hiện cho đúng cách thì nó lần lần nó sẽ xoá mờ hết tất cả những cái này hết. Chừng đó, không biết hồi đó không biết mình ăn cái gì. Cũng bây giờ Thầy nói thật sự

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét