25- SỐNG HIỆN TẠI TRONG THIỆN PHÁP, ĐỂ CHUYỂN HÓA ÁC PHÁP QUÁ KHỨ -
GIỮ TÂM THANH THẢN
(58:26) Đói
no thì chắc có lẽ là nhân duyên. Nhân quả nó sắp xếp cho chúng ta sẵn ở trong
cái đời trước chúng ta đã gieo cái nhân nào thì cái quả của đời nay nó như vậy
rồi. Bây giờ có muốn cãi nó cũng không có cãi được bao nhiêu đâu, muốn chuyển đổi
nó thì không chuyển đổi được bao nhiêu đâu. Cho nên an phận mà thực hiện những
cái gì trong hiện tại bằng những thiện pháp, bằng những tấm lòng tốt trong hiện
tại. Thì chuyển hóa tất cả những nghiệp xấu ở đời trước của chúng ta mà hôm nay
chúng ta mang cái thân này. Như vậy nó sẽ có sự an bài cho tương lai chúng ta tốt
đẹp.
Nghĩa là
trong hiện tại chúng ta không nghĩ gì tương lai chúng ta tốt hay xấu. Nhưng mà
trong hiện tại chúng ta hoàn toàn làm những điều tốt, suy nghĩ những điều tốt.
Đừng làm cho ai khổ, đừng làm cho ai buồn thì tương lai chúng ta sẽ tốt. Còn
quá khứ, chúng ta hiện làm điều gì, bây giờ thân chúng ta khổ đau bệnh tật hay
này kia, mặc (kệ)! Chúng ta vui vẻ để trả những cái nghiệp này. Nhưng hiện tại
chúng ta làm tốt thì chúng ta cũng sẽ chuyển được cái thân nghiệp đau khổ này.
Nó cũng sẽ giảm bớt xuống hoặc nó sẽ hết luôn, nó không có nữa, nó chuyển sạch
luôn nữa đó. Đó là hiện tại sống ở trong hiện tại.
Cho nên con
đừng có lo gì hết, đừng có nghĩ gì hết. Bây giờ hãy nghe Thầy nói, về cố gắng
mà giữ tâm thanh thản. Khi nào mà có những duyên sự thì tư duy, suy nghĩ. Cái
suy nghĩ như thế nào để cho cái tâm nó trở về thanh thản, nó đừng có lo lắng, đừng
có sợ hãi, đừng có phiền não buồn giận ở trong lòng của mình. Để mau mau nó trở
về với cái trạng thái thanh thản. Bình thường nó thanh thản thì con nhắc cái
tâm thanh thản, đừng để cho nó có những chuyện gì nó xảy ra làm cho con không
có được an ổn. Con cứ tu như vậy thì cái tâm con sẽ được an ổn. Rồi luôn luôn
lúc nào cũng nhìn cái cuộc sống, chuyện này chuyện kia mà có xảy ra.
Chẳng hạn,
bây giờ con làm ăn gặp thất bại, đây là nhân quả thiện ác, lo gì. Mặc dù là hiện
giờ mình không có nhưng mà thấy trước cái người mà khổ, vẫn cầm nửa bát cơm của
mình trong khi mình còn có một bát cơm. Mình chia cho họ nửa bát cơm họ sống
thì cuộc sống con không đói đâu, biết san sẻ thì không đói đâu. Bởi vì mỗi một
con người đều có cái thiện ở trong mỗi con người, nhưng mỗi con người đều có
cái ác ở trong con người. Cho nên mình chia sẻ những cái tâm tốt của mình tới với
mọi người thì cái phước tức là cái thiện của họ nó vẫn huân tập lại một cái khối
lượng lớn, cho nên cuộc đời chúng ta không thể nào mà đói.
(1:01:09) Đó
thì cho nên con cứ yên tâm mà nỗ lực thực hiện những lời Thầy dạy, đơn giản
không có gì hết. Bình thường ngồi thì nhắc tâm mình thanh thản, có chuyện gì
tâm không được yên thì tìm mọi cách xả cái tâm đó ra để cho nó yên ổn. Giải quyết
mọi cách để cho cái tâm nó yên ổn thì đó là trở về với tâm thanh thản. Phải cố
gắng giữ cái tâm đó, bệnh đau đớn sắp sửa chết cũng giữ cái tâm thanh thản,
không sợ. Chết thì ai cũng chết hết nhưng đừng có nói như con hồi nãy: “Chết
ở đâu chết cho rồi, đỡ khổ”, có chán ở trong đó thì không được, không có
chán gì hết. Thật ra thì hoàn toàn phải chuyển cái lực của nhân quả. Đó nghe lời
Thầy như vậy thì con đã tu đúng. Mà đến một ngày nào đó, mà con thấy duyên nó sắp
đủ rồi, mấy cháu này đứa nào nó cũng có lông cánh đầy đủ. Nó có làm ăn đâu nó
cũng sống, mà con chỉ (thấy) thừa đó, kêu mình sống thừa, đối với tụi nó bây giờ
chỉ có cháu nó thôi đó thì coi như thừa rồi. Thì bắt đầu mới xin Thầy về, thầy
cũng cho nữa chứ Thầy không nói: “Già quá tu hành gì”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét