75-PHÁP HÀNH 01: 2- PHÂN ĐỊNH
THIỆN HAY ÁC NHỜ VÀO GIỚI LUẬT
(4:00) Bây
giờ các con lắng nghe cho kỹ khi mà Thầy nói về giới hành. Thì như các con cũng
đã biết rằng, các con đã học trong những giới luật của Phật, thì năm rồi Thầy
có giảng về giới luật của Phật, nhưng nó không phải là giới hành. Nhất là cái
Thập Thiện, và cái thập ác, Thầy đã có giảng cái phần Thập Thiện, thập ác rồi.
Nói về giới thì nó là thiện pháp chớ không thể là ác pháp được. Nhưng mà chúng
ta gồm lại để chúng ta thấy được Đức Phật đã nhắm vào cái thiện hay là cái ác.
Vậy thì cái thiện là, cái nào thiện mà cái nào ác?
Nhiều khi
chúng ta nghe cái chữ thiện thì chúng ta nghĩ rằng: cái gì mà mình làm có lợi
ích cho người khác hoặc là mình làm cho người khác có lợi ích, hoặc là không
đau khổ, hoặc là đem của cải tiền bạc giúp đỡ họ, hoặc là mua chim cá phóng
sanh, hoặc là làm những cái việc như bố thí thuốc thang giúp họ bệnh tật gọi là
thiện.
Thì nằm ở
trong cái Thập Thiện và thập ác đó, thì chúng ta thấy Đức Phật không có nói
trên cái vấn đề làm từ thiện giúp đỡ người, hoặc là giúp đỡ chúng sanh bằng
cách phóng sanh, hay bố thí, cúng dường gì hết. Mà trong cái Thập Thiện, thập
ác đó nó nhằm vào trong những cái giới luật mà chúng ta đã có học.
(5:33) Thí
dụ như về giới, thì Đức Phật dạy không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm,
hay là không dâm dục, không vọng ngữ, không uống rượu, thí dụ như năm giới của
người cư sĩ là như vậy.
Còn giới tỳ
kheo thì chúng ta cũng biết rằng, về giới tỳ kheo thì nó có những giới gọi là
giới đọa đó, thì về cái giới vọng ngữ thì chúng ta biết rồi, nhưng mà trong khẩu
nghiệp của chúng ta nó còn ba cái điều về ác pháp nữa, thì ở trong cái giới tỳ
kheo nó có những cái giới đó.
Do vì vậy mà
những cái giới như nói phù phiếm, nói lời hung dữ, nói lời lật lọng, hay nói lưỡi
hai chiều, đó là những cái mà nó là cái giới luật của Phật, nó nằm ở trong cái
Thập Thiện. Còn ở trong Thập Thiện nó còn ba cái giới nữa là không tham, không
sân, không si.
Như vậy là
chúng ta thấy giới luật của Phật coi như là nằm trọn vẹn để mà khắc phục cái
tâm tham, sân, si của chúng ta. Cho nên ở đây chúng ta thấy như thập ác và Thập
Thiện, nếu chúng ta còn tham còn sân còn si thì chúng ta là ác, mà không tham
không sân không si là thiện. Như vậy thì nó cũng đều nằm trọn vẹn trong các giới
luật của Phật.
Vậy thì muốn
thực hiện được nghiêm chỉnh các giới luật của Phật thì không có tham. Nó tham,
nó có nghĩa là, chúng ta đừng có nghĩ rằng mình ăn trộm ăn cắp, nó thuộc về cái
giới trộm cắp thì khác rồi, mà đây là tham, tham nhiều khi thương nhớ thì nó
cũng là tham, tham ái đó. Cái đó nó quan trọng lắm. bởi vì khi mà hiểu được những
cái nghĩa đó, nó thuộc về ác pháp hết à.
(7:15) Mình
ngồi đây mình nhớ những người thân của mình thì nó thuộc về tham ái, thương
yêu, rồi mình lo lắng cho những người thân của mình thì mình thấy đâu có làm gì
ai khổ đâu, mình lo để mình giúp đỡ cho họ mà!
Hay hoặc là
ngồi đây mình lo cái chuyện bây giờ có một trận bão nó làm cho bao nhiêu người ở
cái tỉnh đó bị màn trời chiếu đất, bị khổ đi. Rồi bà con đóng góp nhau để đến cứu
trợ họ, rõ ràng là cái thiện chớ gì, nhưng mà cái lo mà thương người khác như vậy,
mà trong lúc chúng ta đang tu như vậy đó thì trong Thập Thiện gọi là thập ác, gọi
là ác, tham ái.
Ái là yêu
thương, mà tham ái tức là lo lắng để cho thực hiện cái lòng yêu thương đó, thì
nó không có đúng ở trong cái Thập Thiện, cho nên chữ tham, sân, si nó rộng lắm,
nó rộng cái nghĩa vô cùng mà mình thì nhầm ở trong cái ác pháp.
(8:12) Còn
nếu mà mình thực hiện Tứ Vô Lượng Tâm, từ bi đó, thì tâm từ bi để nó đối trị với
sân, đối trị với hại tâm của mình, với những cái tâm oán hận của mình, cho nên
tâm từ tâm bi nó chỉ là đối trị cái tâm sân của mình mà thôi, còn đâu có đối trị
tâm tham.
Bởi vì tham
đây có nghĩa là thương người khác, giúp đỡ người khác cho nên trong Tứ Vô Lượng
Tâm thì nó không có đối trị được cái tâm tham, mà nó đối trị được cái tâm hận của
mình, với tâm sân của mình, sân hận đó.
Cho nên từ
thì nó đối với tâm sân, mà bi thì nó đối với tâm hận của mình. Đó. Thì cái Tứ
Vô Lượng Tâm nó chỉ tu để mà phá đi hai cái tâm đó mà thôi, nhằm chỗ sân hận
thôi, còn cái Thập Thiện và thập ác nó thực hiện được một cái tâm giải thoát
chúng ta hoàn toàn ờ trong thiện pháp.
Cho nên ở
đây chúng ta khi mà học vào giới hành rồi thì chúng ta phải nghiên cứu kĩ về
cái phần Thập Thiện và thập ác. Bởi vì đạo Phật không có nói cái ác nó ở ngoài
cái tầm của cái thập ác này, mà nói cái thiện nó cũng không nói ngoài cái tầm của
Thập Thiện, nó có cái đường lối rất rõ ràng.
Cho nên hàng
ngày chúng ta nghĩ rằng mình, tâm mình khởi nghĩ thương cha nhớ mẹ hay hoặc là
thương con nhớ vợ, thì tất cả những cái này đều là tốt chớ đâu phải là xấu, đâu
có ác đâu? Nhưng mà chính ở trong cái Thập Thiện, thì nó là không thiện rồi.
Mình còn nhớ
thương tức là tham rồi, tham ái, tức là nó làm khổ cho mình chớ gì? Nó làm cho
mình nhớ mong, nó làm cho mình thương, nó làm cho mình lo lắng, thì tức là ác
pháp rồi. Chớ nó không có làm khổ ai, nó làm lợi lạc cho người khác chớ không
làm phải làm khổ người khác.(9:53) Nhưng mà nó là ác pháp ở trong tâm, nó
làm cho mình khổ đó.
Thì ai là những
người có gia đình, ai là những người mà không có cha mẹ, mà không thương không
nhớ cha mẹ đâu? Mà khi cái tâm chúng ta khởi lên cái niệm như vậy thì chúng ta
biết nó là ác pháp.
Vậy thì
chúng ta thấy là cái pháp, cái giới hành đó, khi Thầy muốn nói ở đây Thập Thiện
và thập ác để chúng ta thấy được cái giới luật của Phật nó sẽ nằm trọn ở đâu,
nó nằm trọn ở trong cái Thập Thiện. Mà cái ngược lại cái Thập Thiện thì nó là
thập ác, mà thập ác thì nó phạm giới và nó phá giới.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét