22- HẠNG NGƯỜI LÀM KHỔ MÌNH VÀ KHỔ NGƯỜI
(1:02:07) Bấy
giờ Thầy dạy đến hạng người thứ ba: LÀM KHỔ MÌNH, KHỔ NGƯỜI.
Ví dụ: Con dạy
em con học, nó còn nhỏ quá, trí nhận định còn non nớt, còn kém không thể như
con được. Nó làm bài hay học bài không được như ý con. Con không đủ kiên nhẫn
phát tức giận la rầy mắng em con. Vì thiếu tỉnh giác không sáng suốt, do đó con
làm khổ con và làm khổ em con. Con đâu biết rằng, em con với trí còn non nớt
chưa hiểu được bài học và bài làm như con nên học hành rất khó khăn. Do đó là
con dằn không được đánh nó một bạt tai. Khi ba mẹ con nghe được thì buồn giận
con, la rầy mắng con. Con đâm ra buồn khổ, bỏ ăn, bỏ uống, đó là con tự làm khổ
con, khổ em con và khổ cả ba mẹ con. Và như vậy, con đã làm khổ mình, khổ người.
Thầy cho một
ví dụ nữa: Có một người muốn tu theo đạo Phật, nghe thuyết giảng lý nhân quả
quá hay. Sau khi về nhà khuyên cả gia đình ăn chay, cả gia đình đồng ý. Sau thời
gian ăn chay, mọi người trong gia đình đều thấy khổ sở. Kẻ thèm cá, người thèm
thịt, rồi bắt đầu bỏ cuộc ăn chay. Mọi người trong gia đình ăn mặn trở lại. Chỉ
còn lại người ấy ráng ăn chay, nhưng lại sinh bệnh nay đau mai ốm rất là khổ sở.
Đó là tự làm khổ mình, khổ người.
(01:03:53) Có
một người đọc sách thiền thấy tu thiền rất hay rồi theo sách tu hành và đi tham
cứu các vị thiền sư. Nhưng không đủ điều kiện để thực hiện một cách rốt ráo, chỉ
sống trong gia đình nhưng ngày nào cũng tu tập thiền định. Sau 5 năm, 10 năm tu
chẳng ra gì, nhưng chỉ được một số ngôn ngữ nói thiền, nói đạo. Tu thì chẳng tới
đâu, lại muốn làm thầy thiên hạ nên đem pháp môn này chỉ dạy cho người khác. Cuối
cùng, những người khác tu chẳng ra gì. Đó là tự làm khổ mình, khổ người.
Có một người
thấy người khác xuất gia tu hành trong chiếc áo đạo có vẻ đạo mạo trang nghiêm
và luôn lúc nào cũng thấy có người cung kính, kính trọng. Người ấy thích quá,
nhưng không tìm hiểu kỹ vội vàng đến chùa xin xuất gia tu hành. Trong thời gian
xuất gia tu hành, người ấy đã làm khổ biết bao nhiêu người trong gia đình. Sau
thời gian xuất gia tu hành, người ấy tu chẳng ra gì và thấy sự tu hành rất khổ,
nên đâm ra bất mãn, đời chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo, đó là tự mình làm khổ
mình, khổ người.
Còn biết bao
nhiêu việc trong thế gian này làm khổ mình, khổ người làm sao Thầy kể ra đây hết
được!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét