18- ĐẠO ĐỨC GIẢI THOÁT LÀ GÌ?
(21:50) Vậy
Đạo Đức Giải Thoát là gì?
Đạo Đức Giải
Thoát là những tiêu chuẩn, nguyên tắc được mọi người thừa nhận có ích lợi cho
mình, cho người. Nghĩa là giải thoát những sự buồn phiền đau khổ, sân hận, thù
oán, tỵ hiềm, ganh ghét trong tâm của mình và của mọi người khác, khiến cho
mình và mọi người được an vui hạnh phúc. Hay nói một cách khác là quy định hành
vi quan hệ con người đối với nhau và đối với xã hội được an vui hạnh phúc của
đôi bên.
Nhưng trước
khi học về Đạo Đức Giải Thoát thì con phải tập luyện sức tỉnh giác. Nhờ có đủ sức
tỉnh giác thì con mới sáng suốt, mới thấy đúng mọi sự việc và mọi hoàn cảnh. Nhờ
đó con mới đủ sức tức khắc, khắc phục con trong chánh niệm, để chuyển hóa sự việc
và hoàn cảnh, đem đến sự an ổn và yên vui hạnh phúc.
(23:18) Những
sự chuyển hóa này gọi là Hành Vi Đạo Đức Giải Thoát. Nếu không tập luyện sức tỉnh
giác mà vội vàng học về Hành Vi Đạo Đức Giải Thoát thì phải được xem đó chỉ là
một bài học tập lý thuyết suông, không thể áp dụng vào đời sống hằng ngày của
con được. Cho nên, cái học tu này chẳng đem gì ích lợi cho con và cho mọi người.
Này con! Con
phải chú ý chỗ này, nó rất quan trọng cho đời tu hành về Đạo Đức Giải Thoát và
Thiền Định của con sau này. Vậy ngay bây giờ, con phải tập luyện sức tỉnh giác
trước khi được nghe Thầy dạy về Đạo Đức Giải Thoát.
Bắt đầu một
ngày một đêm con có thể chia làm 4 thời tu tập. Mỗi thời, con chỉ tu 5 phút mà
thôi rồi xả nghỉ. Khi bắt đầu tu pháp tỉnh giác con phải tọa thiền như người tu
thiền, không nên mặc quần áo chật, không nên ngồi tu lấy lệ. Khi tập tu tỉnh
giác, không được để tâm ý vội vàng hấp tấp, lo lắng bài học, bài làm hoặc những
công việc khác.
Con phải nhớ
kỹ, trong tâm không có một việc gì lo nghĩ và bận rộn. Còn có một tâm vội vàng
hấp tấp, còn có nhiều việc cần phải giải quyết thì chẳng nên ngồi tu. Nếu còn
có một tâm lo nghĩ điều này thế kia thì phải xả bỏ rồi mới tu tập. Nếu không xả
được mọi tâm niệm ấy thì đừng nên tu. Con nhớ kỹ điều này chứ? Chỉ khi nào tâm
được rảnh rang thơi thới, thư thả thì tu tập tỉnh giác mới có chất lượng.
(25:54) Khi
ngồi tu tỉnh giác con phải ngồi tréo chân theo kiểu kiết già, sửa thân ngay thẳng
rồi hít vào một hơi thở rất sâu. Khi hít vào, con nâng thẳng lưng theo hơi thở
và giữ lưng thẳng ở cuối hơi thở, rồi từ từ thở ra. Bấy giờ con hít vô nhẹ
nhàng nhưng mạnh hơn hơi thở bình thường, rồi thở ra nhanh và mạnh hơn hơi thở
hít vô. Hơi thở ra phải gằn mạnh một chút để sức tập trung của con đối với hơi
thở kế dễ dàng và lấy trớn.
Khi hơi thở
ra được phân nửa, bắt đầu con đếm 1 và số 1 được trải dài trên hơi thở cho đến
khi hơi thở ra hết. Con phải nhớ rõ số 1, cả hình dáng số 1 nữa.
Khi đếm xong
số 1, con nhớ đến số 2, rồi nhưng chưa thở hơi thở thứ 2. Khi thở hơi thở thứ
2, đến nửa hơi thở con đếm số 2 trường dài trên nửa hơi thở và thấy bóng dáng số
2 rõ ràng.
Khi đếm hơi
thở thứ 2 xong con nhớ 3. Khi nửa hơi thở ra thứ 3 con đếm số 3 và chú ý số 3
đang trường dài trên hơi thở thứ 3. Con thấy rõ cả bóng dáng số 3.
Đếm xong số
3, con nhớ số 4. Nửa hơi thở ra thứ tư con đếm số 4. Số 4 được trường dài trên
hơi thở ra và hình dáng số 4 rõ ràng.
Khi đếm xong
số 4 con lại nhớ số 5. Khi nửa hơi thở ra thứ 5, con đếm số 5 trải dài trên hơi
thở ra và thấy bóng dáng số 5 rõ ràng.
(28:37) Đến
đây, con đứng dậy và đi kinh hành một vòng trong phòng. Khi đi một vòng xong, bắt
đầu con ngồi lại tiếp tục hít thở và đếm số như vậy. Cứ 5 hơi thở con lại đứng
lên đi kinh hành một vòng cho đến khi đúng 5 phút con xả nghỉ luôn, hết một thời
công phu.
Con nên nhớ
kỹ, khi đi kinh hành con khéo giữ tâm thư giãn, không nương tựa hoặc chú ý vào
hơi thở, không khởi lo nghĩ một điều gì, chỉ giữ tâm thanh thoảng nhẹ nhàng như
người vô sự. Khi có một niệm vọng tưởng khởi lên, ngay lúc đó con vội vàng
buông xuống, đừng nên tương tục nó, đừng nên theo nó.
Sự tu tập
này, con phải tập luyện liên tục, không nên bỏ qua một ngày, một tháng, dù một
phút, theo thời khóa biểu cứ tu tập đều đặn. Có như vậy, sức tỉnh giác của con
mới hiển lộ. Nó giúp con học hành sáng suốt không thua ai, nó giúp con đời sống
được an vui trong suốt cuộc đời, không có điều chi làm con buồn khổ, không có
việc gì làm con chướng ngại trong tâm. Mọi sự việc đến với con như nước đổ lá
sen, tâm hồn con nhẹ nhàng, thanh thoát, bao dung.
Này con! Con
hãy vâng lời Thầy, cố gắng tu tập để được một sức tỉnh giác đáng kể và nhờ đó mọi
sự việc khi lọt vào mắt con, tai con, con đều có ý có tứ một cách cẩn thận mà
không cần ai nhắc nhở. Tự nó có tầm nhận biết sáng suốt, thông minh, lưu xuất từ
tâm tỉnh giác của con, khiến con dễ hiểu bài học và tiếp nhận bài làm một cách
dễ dàng.
(30:54) Sự
tỉnh giác có ý, có tứ này còn giúp con nhìn mọi sự việc, mọi sự vật xảy ra
trong tâm hồn tùy thuận và bằng lòng an vui của con. Do đó khiến tâm con không
còn chướng ngại, nhờ vậy tâm con buông xả mọi việc dễ dàng. Từ đó, con nhận ra
tâm con được thanh tịnh, không còn tham, sân, si và ái nữa. Cả thế gian này là
một sự an lành, bình yên vĩ đại trong lòng con.
Nếu con kiên
trì bền lòng siêng năng tu tập pháp môn này rồi con sẽ thấy kết quả mang đến của
nó thật là vĩ đại không thể ngờ. Mật Hạnh đã nhận thấy điều này.
Trong sự học
của con hay việc làm của tâm con, con không còn ganh tỵ hơn thua với ai hết,
nhưng con học giỏi, làm bài hay, không bạn bè nào sánh kịp và làm tốt cả mọi việc
chẳng còn thua kém ai.
Này con! Con
phải hiểu do đâu mà có được như vậy? Do sự tỉnh giác giúp con có ý có tứ dù một
việc nhỏ nhặt nào con cũng không bỏ qua. Những lời dạy trên đây con nên nhớ kỹ
để thực hành nghiêm túc. Đừng xem thường nó! Nó sẽ giúp con tiến tới một đời sống
hằng tỉnh giác trong chánh niệm hay chánh kiến và con sẽ đầy đủ sức chánh tư
duy trong suốt cuộc đời của con.
Một lần nữa,
Thầy xin nhắc lại, con hãy cố gắng và cố gắng hơn nhiều, bền lòng, trì chí thực
hiện những lời dạy này. Vì chính nó sẽ giải thoát cho con ra khỏi tâm hồn đau
khổ của chính con.
(33:14) Với
pháp môn này, con hãy xem nó quý báu hơn vàng bạc châu báu trên thế gian này.
Nó là một pháp môn vô giá, khi con thực hành đúng nó sẽ mang đến kết quả vô giá
ấy.
Thay vì Thầy
phải đợi một thời gian sau này con tu tập pháp môn tỉnh giác này có kết quả tỉnh
giác một cách rõ ràng thì Thầy mới tiếp tục dạy con Đạo Đức Giải Thoát tức là dạy
con Đạo Đức Nhân Quả. Nhưng thời gian tới đây, Thầy bận nhập các định sâu hơn để
dẫn dắt quý Thầy nhập định nên không có thời gian rảnh rang nữa. Vì thế, hôm
nay Thầy giảng dạy cho con sự tu tập Đức Hạnh Giải Thoát. Nhưng con phải hiểu,
khi nào có tỉnh giác con mới áp dụng Đạo Đức Giải Thoát mới được.
Này con! Con
phải để ý, về Đạo Đức Giải Thoát: Đạo Đức Giải Thoát tức là hành vi thân, khẩu,
ý của con, con phải hết sức cẩn thận dè dặt, nếu vô ý vô tứ con sẽ làm khổ con,
khổ người. Nếu con cẩn thận, dè dặt theo lời dạy của Thầy dưới đây, chắc chắn
con sẽ được an vui hạnh phúc và mọi người quanh con cũng được như vậy.
Này con! Vì
chính ở đời người ta không cẩn thận dè dặt hành vi thân, khẩu và ý của mình nên
đụng đâu làm đó không ý tứ, và đụng đâu nói đó không suy nghĩ kỹ càng. Chừng xảy
ra những chuyện khổ đau giận hờn, phiền toái thì đó là việc đã muộn rồi. Sự đau
khổ của con người trên thế gian đều do hành vi thân, khẩu, ý của mình tạo ra,
không những khổ cho mình mà còn làm khổ cho người khác.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét